1 Nàng như một [Am] đoá hồng [Dm] phai, hương sắc héo [G] hon theo những ngày [C] dài. Cuộc tình đi [F] qua trong em, mang [Dm] bao tiếc nuối, trái [E7] tim vỡ tan. Nhặt lại từng [Am] cánh rụng [Dm] rơi, nàng vẫn xót [G] xa cho chính đời [C] mình. Vì người em [F] yêu đã nói, dung [Dm] nhan tuyệt vời nhất, thế [E7] gian là em.
ĐK Khi em như [Am] hoa nhạt màu anh quên khi [Dm] ta có nhau. Những phút ân [G] ái lần đầu cho tim càng [C] thêm nhói đau. Cánh hoa [F] tàn (cánh hoa tàn) dưới chân nàng (dưới chân nàng). Là cả tuổi [E7] xuân rơi theo mối tình.
Sương rơi trên [Am] cánh lụa hồng, hay nước mắt [Dm] em ngóng trông. Mong tình sẽ [G] đến một lần bên em để [C] thôi nhớ mong. Cánh hoa [F] tàn, dưới chân nàng. Là cả tuổi [E7] xuân rơi theo mối tình nàng khóc cho [Am] mình.
2 Chẳng còn lại [Am] chút hồn [Dm] nhiên, ánh mắt của [G] nàng chất chứa muộn [C] phiền. Cuộc tình đi [F] qua trong em, mang [Dm] bao tiếc nuối, trái [E7] tim vỡ tan. Hẹn nhau nơi [Am] cuối cuộc [Dm] đời, sẽ có với [G] nhau giây phút tuyệt [C] vời. Mà đời đâu [F] như trong mơ, dể [Dm] lại bơ vơ, nỗi [E7] đau mình em.