[Em] Rót thêm một chén sầu [B7] thôi. [B7] Bỗng quên một bóng, hình [Em] trôi cuối trời. [Em] Say hoài, tóc cũng ngã [B7] sương. Mà tim vẫn [B7] rối, như đường tơ [Em] vương.
[Em] Phố đêm, buông tiếng đàn [B7] khôn. Lời ca [B7] cũ, hát chẳng ai [Em] nghe, rồi. [Am7] Ta ngồi với bóng chính [Em] mình. Nói đôi ba [B7] chuyện, buồn không thành [Em] tên.
Em đi như [Am7] gió, mùa xa. [D] Ta ngồi gom [G] gió, để thầm gọi [C] em. Một lần [F#dim] thương, trọn đời [Am7] em. Một lần [B7] lỡ, ngàn đêm mơ [B7] hoài.
ĐK Ta say không phải vì [Em] mến. Mà vì [B7] em, yêu quá nên [Em] quên. Quên lỗi [Am] về, quên cả [Am] mình. Chỉ [D7] nhớ, ánh mắt đắm [G] chìm. [B7]
Ta say không phải vì [Em] đau. Mà vì [B7] em, không nỡ bên [Em] nhau. Em rời [Am] đi, ta đứng [Am] lại. Say [B7] mãi, một đời vì [Em] nhau.
[Em] Lỡ yêu ánh mắt đêm [B7] sâu. Một lần trót [B7] dại, mất nhau muôn [Em] đời. [Em] Nỗi đau chẳng nói thành [B7] tên. Chỉ nghe rí [B7] rắc, qua đêm lạnh [Em] lùng.
[Em] Tim ai khâu vết thương [Em] ta. Mà ta cứ [B7] giữ, chẳng trao được [Em] ai. Ta [Am] là kẻ sống vì [Am] ai. [Em] Giờ hôm cay [B7] đắng, mà hoài chưa [Em] quen.
ĐK Ta say không phải vì [Em] mến. Mà vì [B7] em, yêu quá nên [Em] quên. Quên lỗi [Am] về, quên cả [Am] mình. Chỉ [D7] nhớ, ánh mắt đắm [G] chìm. [B7]
Ta say không phải vì [Em] đau. Mà vì [B7] em, không nỡ bên [Em] nhau. Em rời [Am] đi, ta đứng [Am] lại. Say [B7] mãi, một đời vì [Em] nhau.
Rót [Am] thêm, cho hết [B7] ngày. Rót [Em] luôn, phần nhớ [Em] này. Ta không [Am] say vì rượu. Ta [B7] say vì em, quên nơi [Em] này.